em đó là sự coi thường mình.

Ko chịu bỏ cuộc, nhỏ vẫn luôn miệng nói ko ngừng, thế nhưng ông ta vẫn cứ kênh kênh cái mặt bước đi.

“ Còn 5p nữa chuyến bay từ Việt Nam qua Hàn Quốc bắt đầu khởi hành, xin quí khách vui lòng chuẩn bị lên máy bay…”.

Cơ hội của nhỏ chỉ còn lại đúng 5p ngắn ngủi, năn nỉ hoài ko đc, nói hoài cũng bằng thừa.Nhỏ khùng lên rồi … nhịn hết nổi cái lão già khó tính này rồi.1 ăn cả, 2 ngã về ko, nhỏ quyết định làm liều.

Nhỏ đứng sừng sững trước cửa soát vé để lên máy bay rồi quát ầm ĩ lên.

“Do you have the heart ?? Working stiff as you as well director best of Korean? I think u

re not worthy to that title… U

re … U’re …”

Tự nhiên nhỏ quên mất từ “ích kỷ” tiếng anh nói như thế nào , nhỏ lẩm bẩm …

– Sneapy có phải ích kỷ ko ta? Hay là Sneaky , hix hà _ Nhỏ quay mặt đi, nghiến răng và vỗ bịch bịch vào đầu . 27

28 “…U

re a sneapy, bad man, I hate U , hate U , hate U.”

Tiếng việt đc dịch như sau:

“ Ông có trái tim ko hả? Làm việc cứng nhắc như ông mà cũng là 1 đạo diễn nhất Hàn quốc sao ? Tôi thấy ông ko xứng với danh hiệu đó , ông là đồ … đồ ích kỷ,đồ xấu xa, tôi ghét ông, ghét ông, ghét ông.”

Nhỏ ko biết **** thế có chính xác ko nữa nhưng bí quá làm đại luôn , vừa xả đc hết cục tức xong nó quay mông đi về mặc cho ông ta đang ngẩn người ra, đơ như cái cơ.

Đây là lần đầu tiên ông ta bị 1 nhoắt con mắng xối xả vào mặt, hơi bất ngờ … vài phút sau ông ta bật cười, ông ta cười hô hô đến nỗi ai cũng dòm lại nhìn xem ông này có bị điên ko?

Nhỏ về lật từ điển ra dò xem mình **** có đúng ko?

– Ôi má mì ơi ! Sai mất rồi , ko phải “Sneapy” mà phải là “Sneaky” mới đúng, wê quá wê quá _ nhỏ lăn lóc trên giường và đấm xối xả xuống nệm.

Ngay buổi chiều hôm đó anh quản lý của Việt nhận đc 1 thư mời và 1 tấm thiệp. Anh vội đưa Việt xem, thì ra đó là tấm giấy mời qua Hàn quốc đóng phim. Cả mấy anh em nhìn nhau khó hiểu ko biết vì sao?

Vội lật tấm thiệp ra xem, trong đó ghi đúng 1 dòng chữ :

“Your girlfriend is very interesting.”

Vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, sao ông lại khen nhỏ ? Việt vội đi điều tra … Biết đc hết ngọn ngành Việt vui mừng chạy đến nhà nhỏ , bấm chuông … Nhỏ vừa bước ra thì Việt đã ôm chầm lấy nhỏ thật chặt và ko ngừng nói .

– Cảm ơn nhóc , cảm ơn nhóc thật nhiều ..

– Anh bị sao đấy? cảm ơn gì ?Mọi người đang nhìn kìa … bỏ ra _ Nhỏ cố đẩy Việt ra để tránh ánh mắt chú ý của mọi người nhưng sức nhỏ như con nhái thế kia thì làm đc gì ai .

– Kệ họ , anh đang rất vui … hihi _ Việt cứ ôm chặt nhỏ nhăn răng cười khì khì.

– Nhưng chuyện gì?

– Nhóc nhìn nè _ Việt đưa tấm thiệp cho nhỏ xem.

– Ủa ! cái gì đây? vậy là sao? _ Nhỏ đần mặt ra ko hiểu gì cả.

– Ông đạo diễn Hàn quốc đó, ông ta cho anh cơ hội đóng fim bên đó rồi _ Khuôn mặt Việt rạng ngời.

– Thật ko? Em **** xối xả vào mặt ông ta mà, kỳ vậy trời? _ Nhỏ vẫn thơ thẩn.

– Vì nhóc đấy , cảm ơn nhóc nhiều, hì hì. Nhóc đã **** ông ta sao?

Thế là nhỏ thuật lại nguyên văn nhỏ **** ông ta và Việt và nhỏ có nguyên 1 tràng cười đến vỡ bụng.

Hôm nay , nhật ký sẽ được nhỏ tâm sự điều gì đây?

“ 11/11/09.

Mày ! Hôm nay vui dã man luôn,cuối cùng tao cũng đã làm đc 1 điều gì đó cho anh Việt, hehe . Tao ko ngờ ông già đấy lại khoái bị ****,tao thật sự cảm ơn ông ấy đã cho anh Việt 1 cơ hội và cũng cảm ơn anh Việt đã hi sinh những điều thật to lớn cho tao trong mấy tuần bị bệnh.Pái pai mày nhé con vi rút đáng ghét .

Hôm nay tao nhận ra 1 điều : “Điều ko thể sẽ là điều có thể” ^^ ”.

End Chap 7 28

29 Chap 8 : Bất phân đối thủ.

Thời gian cũng thấm thoát được 2 năm. Việt vẫn chưa chắc chắn đã nắm chặt đc tình cảm của nhỏ về mình chưa? Việt cứ cố gắng , cố gắng thật nhiều để chinh phục trái tim nhỏ 1 cách tuyệt đối.

Hôm nay là ngày 07/07/2011.

4h sáng Việt mới hoàn thành xong cộng việc, ngay sáng sớm tinh mơ hôm đó Việt đã quyết định làm 1 chuyện.

6h sáng, Việt 1 mình ra mộ Nam, hình như cậu đang muốn làm 1 điều gì đó để có thêm động lực ình.

– Chào anh bạn ! Hôm nay tôi muốn đến thăm anh. Anh hơi bất ngờ phải ko? Tôi chỉ muốn ra đây nói với anh vài điều…

– Từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ, tôi luôn xem anh là đối thủ của mình. Tôi sẽ cạnh tranh với anh đến cùng, tôi nhất định sẽ đem lại hạnh phúc cho An thay anh, hãy nhớ kỹ điều đó. Nếu anh muốn An hạnh phúc thì hãy ủng hộ tôi, nhớ nhé.

– Tôi chỉ muốn anh nằm sâu 1 góc trong trái tim An như 1 kí ức đẹp, phần còn lại sẽ thuộc cả về tôi. Đừng nghĩ tôi quá tự tin, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy, tôi biết anh sẽ hiểu tôi mà phải ko? _ Việt đứng nói bằng 1 giọng đầy kiên quyết, như 1 lời khẳng định với Nam. Việt đang quyết tâm hơn 1 cách cao độ để dành trọn trái tim nhỏ về mình.

Những hạt mưa bắt đầu lác đác rơi …

– Thôi chào anh , hẹn gặp lại _ Việt quay bước đi, lặng lẽ dạo trên con đường đầy những hạt mưa lất phất rơi.

End Chap 8 29

30 Chap 9 : Bất ngờ “1 ko 2” .

9h sáng,bác đưa thư gõ cửa nhà nhỏ và đưa cho nhỏ 1 phong bì hồng thật xinh xắn. Nhỏ bất ngờ mở ra xem, đó là tấm vé hạng nhất đi xem buổi biểu diễn ca nhạc “Sweet Love” tối nay vào lúc 7h, nhỏ nhìn lại lần nữa, trong phong bì còn đính kèm thêm 1 tấm thiệp nhỏ với lời nhắn :

“Hi nhóc , có lẽ làm thế này nhóc sẽ bất ngờ nhỉ? Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt và anh cũng muốn làm nó theo 1 cách đặc biệt. Tối nay hẹn gặp nhóc ở trước cửa nhà vào lúc 6h, hãy đón nhận những bất ngờ này và luôn mỉm cười nhóc nhé !!!”

Nhỏ mỉm cười khó hiểu về những điều Việt vừa làm nhưng bất ngờ sẽ còn kéo dài dài cho đến buổi ca nhạc tối nay cơ. Chờ xem !!!

Mới cầm phong thư vào nhà được 10p, bỗng ở ngoài lại có tiếng gõ cửa tiếp, nhỏ lại lon ton ra xem ai?

Thì ra đó là 1 đoàn người ăn mặc chỉnh chu, gọn gàng đang đứng trước 1 chiếc xe hơi màu đen tiến lại gần nhỏ.

– Chào An , hôm nay tụi anh được nhiệm vụ là phải đưa em đến 1 vài nơi như dự kiến, mời em theo chúng tôi. _ Mấy thanh niên mỉm cười nhẹ nhàng đáp.

– Ơ! Nhưng mấy anh là ai? sao biết nhà tôi? _ Nhỏ đần người ra.

– Em cứ đi rồi sẽ biết .

– Ko đi, thật vớ vẩn, mấy anh nhầm người rồi, chào nhá _ Vừa dứt lời nhỏ quay ngoắt vào nhà, định đóng cửa thì mấy anh chàng lực lưỡng chạy lại bế nhỏ chui tọt vào xe.

– Này ! mấy người làm gì đấy, buông tôi ra, tôi đã bảo mấy anh nhầm người rồi mà, có điếc ko? _ Nhỏ dẫy dụa.

– Ko nhầm đâu, em đừng lo _ 1 anh thanh niên đẹp trai từ tốn trả lời.

Và thế là họ đưa nhỏ đến những nơi cần phải đến … Bắt đầu và bước chân vào 1 tiệm spa sang trọng nổi tiếng nhất Sài gòn , hình như tất cả đã đc sắp đặt từ trước. Vào trong đó nhỏ đc chăm sóc da, mát xa mặt và đc làm đủ thứ mà trước giờ chưa bao giờ nhỏ thèm vào. Có chống cự đến đâu thì nhỏ vẫn ko trốn thoát đc mấy anh thanh niên to con đó.

Thế là nàng phải ngoan ngoãn làm theo mọi điều họ sắp đặt.

Kế tiếp nhỏ đc đưa đến 1 tiệm làm tóc cũng ko kém phần sang trọng, ở đây chỉ chuyên làm tóc cho những ca sĩ nổi tiếng và khách V.I.P mà thôi.

Nhìn mái tóc mình bị đối xử nào là dao kéo, nào là máy uốn tóc, máy hấp dầu … vân vân và vân vân . Nhỏ chã muốn mái tóc dài mượt của mình bị hành xử với những dụng cụ chết tiệt đó nhưng tay chân nhỏ bị giữ lại mất tiêu rồi. :-s

Ngậm ngùi nuốt cục tức chứ biết làm gì giờ???

….

Đúng 3h chiều, chiếc xe màu đen chở nhỏ về tận nhà, cứ tưởng sắp đc thoát nạn, ai dè 1 đám người nữ đang cầm mấy thứ hộp cồng kềnh đứng trước nhà, hình như họ đứng đợi nhỏ cũng khá lâu rồi.

– Lại là gì nữa đây? _ Nhỏ hơi nhăn nhó.

– Hi An ! tụi chị được nhiệm vụ phải tới đây chăm sóc nhan sắc cho em. Bây giờ chúng ta vào thôi kẻo trễ.

– Vào đâu là vào đâu? Đây nhà tôi mà, mấy chị hâm à? Cái quái gì đang xảy ra thế này??? _ Chợt nhớ tới lời nhắn của Việt nên lát sau nhỏ cũng đồng ý ấy chị kia vào nhà.

Vừa bước vào tới phòng, 3-4 chiếc hộp to tướng đặt ngay xuống nền nhà rồi họ kéo nhỏ lại bàn trang điểm và bắt đầu …

1 người chịu trách nhiệm make-up , mất khoảng 1 tiếng đồng hồ mới xong được 1 khuôn mặt đầy son phấn đc trang điểm rất tỉ mỉ.

Người kế tiếp chịu trách nhiệm chải chuốt lại mái tóc.

1 người nữa lại hị hục vác 1 chiếc hộp quà thật lớn do Việt chọn riêng cho nhỏ, chiếc hộp đc đưa vào phòng và đặt ngay trước mặt nhỏ.

Đấy là 1 chiếc hộp màu hồng có 1 cái nơ thật to ở giữa, nhỏ tò mò mở ra xem …

Wow !!!!! thì ra trong đó là 1 bộ đầm màu trắng ngắn đến đầu gối đc may rất công phu với những họa tiết ko quá cầu kỳ, kèm theo đó là 1 đôi guốc cao gót cao cỡ 10cm cùng tông màu trắng với chiếc đầm.Thứ guốc này chưa bao giờ có trong từ điển sử dụng của nhỏ, nhỏ chỉ toàn đi giày thể thao hay giày búp bê thôi .. Thêm 1 chiếc hộp nhỏ màu đỏ phía dưới, đó là 1 bộ trang sức đc làm bằng bạch kim, có đầy đủ cả bông tai, vòng cổ và cả 1 chiếc lắc tay có hình “cỏ 3 lá” đc đúc kết rất cẩn thận.

… 30

31 Công nhận Việt rất biết cách chọn đồ, anh ko chọn 1 bộ trang sức có hình trái tim như cái cặp khác thường làm, anh đặt làm 1 bộ trang sức “ Cỏ 3 Lá” vì chắc ai cũng từng biết, cỏ 3 lá là biểu tưởng của tình yêu.

Nhỏ biết hôm nay là ngày gì , nhưng đâu cần phải làm những việc quái lạ thế này đâu????

Từ sáng đến tận 5h chiều ko 1 tin nhắn, ko 1 cuộc gọi , tất cả đều đc giữ bí mật, nhỏ nghĩ Việt đang muốn dở trò gì đấy và cũng nôn nóng chờ đợi những điều sắp xảy ra tiếp theo.

Đồng hồ đã chỉ 5h30 , nhỏ đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, từ việc trang điểm , tóc tai cho đến thay bộ đầm màu trắng, nhỏ cứ ngồi ì trong nhà chờ đợi những điều sắp đến.

Xong việc mấy chị kia cũng chào tạm biệt rồi về luôn, để lại nhỏ mải miết chờ đợi Việt.

Trong thời gian đó nhỏ tập tành đi guốc cao gót cho quen ko thì vấp té mất, chút nữa đi xem ca nhạc mà bị vấp té thì xấu hổ lắm. Kể ra 1 tiểu thư con nhà giàu mà ko biết đi giày cao gót thì lạ quá còn gì…

Ôi ! Việt làm nhỏ nóng hết cả ruột gạn, bất ngờ gì mà có vẻ to lớn thật.

Đúng 6h ! 1 chiếc xe hơi màu trắng sang trọng dừng ngay trước nhà nhỏ, tài xế ngồi trong đó là 1 thanh niên cao to đẹp trai ,tên là … Nguyễn Việt . Anh chàng đã chuẩn bị rất kỹ càng cùng 1 bó hoa hồng to bự cũng cỡ 101 bông đứng trước xe chờ nhỏ xuất hiện.

Từ cánh cửa màu đen lấp ló 1 tiểu thiên thần đang lon ton bước ra.

Việt đang nhìn thấy những gì ở cô thiên thần ấy?

Đó là 1 bộ đầm màu trắng tinh khôi dài tới gối cùng với những họa tiết trông thật đẹp mắt,1 đôi giày cao gót trắng giúp nhỏ trông cao hơn thường ngày,1 mái tóc màu nâu đc uốn lọn dài ở phần đuôi kèm theo 1 cái nơ to đùng ở bên trái tóc … Hôm nay nhỏ như 1 thiên thần xinh đẹp … Làm Việt ngất ngây con gà tây luôn Cậu cứ đứng sừng sững như 1 pho tượng trắng mãi hơn 1p sau mới tỉnh lại, vội tiến lại tặng hoa cho nhỏ rồi mở cửa xe và mời thiên thần vào.

Mọi người xung quanh thì ồ lên và lấy điện thoại chụp những hình ảnh đẹp mắt mà họ đc chứng kiến.

Bất ngờ này đến bất ngờ khác, nhỏ chỉ biết mỉm cười hạnh phúc và đợi chờ điều gì sẽ tiếp diễn tiếp theo?

– Anh định giở trò gì thế??? _ Nhỏ lắc tay hỏi Việt.

– Sụytttttttttt _ Việt chã nói gì ngoài từ đó, trông cái mặt thật là gian.


1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao 5,0/5, 613 đánh giá
Facebook Google Plus Twitter
Bình luận
Cùng chuyên mục

Disneyland 1972 Love the old s