Teya Salat
cũng là điều khó tránh khỏi.

Vị béo phu nhân trước mặt này là phu nhân của tử tước Roth, từng đến thăm hỏi Vera công tước thì gặp qua các cô, còn thực ngạo mạn cố ý đánh đổ trà của Lidya, có thể nói là có chút khúc mắc. Nay bà ta lôi kéo con gái lại đây chủ động chào hỏi chẳng qua chỉ là cố ý khiêu khích.

Sriranda lui về phía sau nửa bước, đem thân mình che giấu ở trong bóng tối. Mà bên kia, Lidya đã nhíu mi hỏi: “ Vị phu nhân này, tôi có quen bà sao?”

Nicole ngốc vù vù nói tiếp : “ Mẹ, bà ta chính là Roth phu nhân a, mẹ không nhớ rõ sao ?”

Lidya lộ ra vẻ mặt cực kì kinh ngạc: “ Roth phu nhân, không có khả năng, bà ta không phải luôn luôn kiêu ngạo mình tuổi trẻ mỹ mạo sao, sao có thể là vị phu nhân trước mặt này….”.Giọng nói khó tin dừng lại đúng chỗ.

Nhất thời Nicole liền hiểu, khanh khách cười nói: “ A mẹ, mẹ cho là mỗi người phụ nữ ai cũng đều giống như mẹ cả sao, Roth phu nhân cũng đã bốn mươi sáu tuổi rồi, hiển lão cũng là việc khó tránh khỏi.”

Hai mẹ con một xướng một đáp, cho đến khi vị tử tước phu nhân kia tức giận khó kìm mới thôi, Sriranda khẽ thở dài trong lòng, xoay người đi đến một góc yên lặng. Đối với khiêu khích của Roth phu nhân cô không lo lắng chút nào, đến nay còn chưa có người nào thông qua đấu võ mồm mà chiếm được chút tiện nghi nào từ mẹ, nhưng đó cũng không có nghĩa là cô lại tiếp tục ở đó nghe, xem hai người đàn bà khoe khoang, nói móc châm chọc lẫn nhau, Thật sự là chuyện nhàm chán nhất trên đời này.

Cô đẩy một góc cửa ra, bên ngoài là ban công hình vòng, đối diện là hoa viên hoàng cung, xa xa có thể thấy một đài phun nước, chính giữa là bức tượng nữ thần ở dưới ánh trăng toát lên vẻ đẹp thánh khiết.

Tháng tư, gió đêm nhẹ nhàng thổi, mang theo một mùi hương hoa thơm ngát. Chẳng qua chỉ cách nhau một cánh cửa lại là hai thế giới khác xa nhau.

Nghe nói Haera vương tử không chỉ anh tuấn vô cùng, hơn nữa mắt cao hơn đỉnh, đến nay còn chưa có một vị công chúa nào lọt vào mắt. Quốc vương không có cách nào khác đành phải phát thiệp mời khắp nơi, hi vọng có thể tìm được một cô gái có thể xứng đôi ở trong đám danh môn, bởi vậy mới có một hồi vũ hội này.

Những cô gái trong cánh cửa kia bị hoàng thất xem như hàng hóa mà còn xem đó là vinh hạnh, thật đúng là buồi cười lại cũng thật đáng buồn.

Sriranda nhìn đài phun nước dưới ánh trăng, chỉ hy vọng đêm vũ hội hôm nay có thể nhanh chóng trôi qua. Cô muốn về nhà tưởng niệm chiếc giường mềm mại.

Đúng lúc này, một đợt tiếng bước chân từ xa đến gần, bên trong còn mang theo âm thanh cười duyên của cô gái : “ Thật vậy chăng, gạt người, tôi mới không tin đâu, trên thế giới sao lại có chuyện thái quá như vậy, khẳng định là anh đang chọc tôi….”

Sriranda trực giác muốn lảng tránh, ai ngờ nửa câu nói sau lại nhắc tới một cái tên: “………Isaac thiếu gia, mọi người đều nói anh là hoa hoa công tử, không có một câu nói thật.”

Isaac ?

Thần kinh của cô lập tức căng thẳng.

______________________________________

Isaac ?

Thần kinh của cô lập tức căng thẳng.

“ Không có biện pháp, trên đời luôn có một số người không có năng lực lại ghen tị người khác xuất sắc hơn mình, ta đã quen với những chửi bới của bọn họ”.Giọng nói hoa lệ du tai vang lên, mang theo ba phần lười nhát, bảy phần lỗi lạc trời sinh, tựa như âm ngân lướt qua thủy tinh, gợi cảm liêu nhân. “ Nhưng thông minh như Cairo thiểu thư, khẳng định sẽ không tin vào những lời đồn vô căn cứ này, phải không?”

Cô gái nhất thời trở nên lắp bắp, “A, kia, đó là tất nhiên. Trên thực tế tôi thật cao hứng khi nhận được lời mời của ngài, tôi đối với trang viên Vienna Caesar mộ danh đã lâu. Nghe nói nó được xưng là đệ nhất tam đại trang viên đẹp nhất Maya đại lục.”

Trang viên Vienna Caesar

Gió đêm như một bàn tay nhấc lên chiếc khăn che lấp trí nhớ, chuyện xưa trước kia tại trong một chớp mắt này ào ào tuôn đến.

Sriranda không khỏi có chút hoảng hốt, ngay tại lúc cô đang run sợ thì hai người nói chuyện ở phía sau lùm cây cao cao kia cũng xuất hiện trên bãi cỏ ngoài ban công.

Cô gái đi ở phía trước bộ dạng mười sáu, mười bảy tuổi, thân hình tinh tế, bộ dạng thanh tú. Nhưng mà khi cùng người còn lại xuất hiện thì cô ấy cùng chung quanh mình, tất cả nhất thời đều thành phai nhạt hư vô.

Đó là một thiếu niên vô cùng vô cùng xinh đẹp.

Mi như viễn sơn, mắt sáng như sao, con ngươi là một sắc phỉ thúy thuần khiết, trong linh động lại lộ ra một loại khôn ngoan xinh đẹp. Mà môi hắn rất mỏng, khóe môi hơi hơi kéo về phía bên phải, giương lên một độ cong trêu tức, mang theo mị hoặc ái muội.

Sriranda mặt không chút thay đổi nhìn bọn họ, cô biết anh ta đã hơn mười lăm năm, không ai có thể rõ ràng tính cách ác liệt của anh ta hơn cô. Vị này là con trai độc nhất của Vera công tước – Isaac thiếu gia, là một hoa hoa công tử thủ đoạn cực kì inh. Nói dối đối với anh ta mà nói tự nhiên như hô hấp vậy, bề ngoài của anh ta có bao nhiêu đa tình thì bên trong anh ta có bấy nhiêu lạnh lùng ; biểu hiện có bao nhiêu ôn nhu kỳ thật toàn là tàn khốc. Làm cho những cô gái đáng thương này càng bi ai.

“ Hi__” Thiếu niên nhìn thấy cô, nâng bàn tay phải lên thân thiết chào hỏi với cô, trên cổ tay phải của anh có một chiếc khăn lụa thắt hình cánh bướm, đồng sắc với lễ phục dạ hội lại càng tăng thêm nét phong lưu.

Phản ứng đầu tiên của cô là xoay người rời đi.

Thiếu niên ở phía sau cười theo nói : “ Vương tử còn chưa có vào đâu, cô không cần khẩn cấp như vậy.”

Sriranda ở trong lòng thở dài __cô biết chỉ cần gặp anh ta thì sẽ không có chuyện gì tốt, quả nhiên vừa mở miệng đã chèn ép.

Cô gái tên Cairo tò mò hỏi: “ Isaac thiếu gia, anh quen cô ta.”

Isaac nháy nháy mắt, “ Đương nhiên, cô gái may mắn nhất thành Jacob sao có thể không biết đây ?”

“Di ? May mắn nhất?”

Sriranda dừng bước, quay lại lạnh lùng mở miệng : “ Vẫn đáng ghét như vậy, đã lâu không thấy mà anh còn chưa học được phong độ của một thân sĩ nên có hay sao?”

“ Thân sĩ” Isaac giơ khóe môi lên, “ Nếu cô là thục nữ, ta nhất định sẽ thực thân sĩ”. Ngụ ý vẫn là chửi bới cô.

Sriranda bắt đầu hối hận, cô vốn không nên ra đây, hiện tại rời khỏi còn kịp. Ai ngờ cũng tại lúc đó Isaac lại nói thêm : “ Lúc trước ta luôn luôn nghĩ tối nay cô sẽ xuất hiện với bộ dạng gì.”

Cô nhướng mi, chờ đợi câu nói không dễ nghe tiếp theo của anh ta, ai ngờ anh ta mỉm cười, ánh mắt màu xanh biếc lóe ra ánh sáng nhu hòa, không chút che giấu thưởng thức cùng ca ngợi ở bên trong , “ Đêm nay cô thật xinh đẹp, Sriranda.”

Lời nói thật hợp ý người. Chỉ tiếc cho tới bây giờ cô đối với những lời khen tặng luôn miễn dịch, huống chi nó còn xuất ra từ miệng của một đại vương chuyên nói lời hoa mĩ, “ Phải không ? Cảm ơn”

“ Bởi vậy ta nghĩ vương tử sẽ mời cô khiêu vũ đầu tiên.” Thưởng thức trong nháy mắt rút đi chuyển thành chế nhạo.

Sriranda lười biện giải, xoay người, lúc này đây sẽ không lại quay đầu.

Vào trong cung điện, như lời Isaac nói, vương tử còn chưa có xuất hiện, trong đại sảnh xa hoa sáng ngời đều là người, các loại nước hoa xen lẫn vào nhau tạo thành một hương vị quái dị không nói nên lời. Cô cảm thấy có chút đau đầu, mắt thấy một bên đại sảnh có một gian phòng nhỏ dành cho khách nghỉ ngơi liền đi vào.

Trong gian phòng nhỏ bày rất nhiều sô-pha. Cô đem đèn tắt đi, chọn một góc sáng sủa đưa lưng về phía cửa, tà tà nằm xuống, nhu ấn cái trán của mình, mỏi mệt lại thỏa mãn thở dài.

Anh gầy.

Tuy rằng không hiện rõ nhưng trong lòng cô rõ ràng. Y phục đến thân, cơm đến miệng. Những ngày an nhàn sẽ chậm rãi ăn mòn thân thể khỏe mạnh do vất vả cần cù rèn luyện nên. Kết quả nuông chiều từ bé chính là dễ dàng tha thứ giá trị bắt đầu trở nên càng ngày càng thấp.

Tạp âm cùng không khí ngột ngạt làm cho đầu cô phát đau.

Cái vũ hội quỷ này rốt cuộc đến khi nào mới chịu bắt đầu ? Còn cái quỷ vương tử kia sao còn không chịu ra ? Vì sao cô phải tham gia cái loại vũ hội không dinh dưỡng này ? Cùng một đám người nhàm chán cùng nhau tiêu sài phung phí thời gian quý báu.

Một tiếng vang rất nhỏ từ ngoài cửa sổ truyền vào, một phiến của sổ bị người bên ngoài mở ra, một thân ảnh không tiếng động leo vào, rơi xuống đất nhẹ nhàng tựa như con mèo cho thấy không phải lần đầu đi cửa sổ.

Sriranda nằm yên không hề động, mặt không chút thay đổi nhìn vị khách xa lạ xâm nhập vào phòng, ngược lại khi người nọ quay người lại phát hiện cô thì hít một hơi thật sâu. Nương theo ánh trăng sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, ánh sáng làm hiện rõ mặt mày tuấn tú xuất sắc cùng với quần áo dơ bẩn không chịu nổi của anh ta.

Thiếu niên này thoạt nhìn giống như mới tử trong ngục lăn một vòng trở về !

Hai người cứ nhìn nhau như vậy, ai cũng không lên tiếng, cuối cùng vẫn là tiếng bước chân ở bên kia cánh cửa đánh vỡ thế giằng co. Thiếu niên dựng thẳng ngón trỏ lên với cô“ Xuy” một tiếng rồi chạy nhanh trốn vào phía sau bức màn nhung thiên nga.

“ Tức chết ta, tức chết ta, tức chết ta….”

Phịch một tiếng, cửa phong nghỉ bị đá văng ra, không cần quay đầu Sriranda cũng biết người đi vào là ai __ Roth phu nhân.

“ Mẹ, vì cái loại người kia mà tức giận không xứng với thân phận của mình….” Thanh âm kiều mị vang lên, hẳn là con gái Waby.

Roth phu nhân đặt mông ngồi xuống sô-pha, hỗn hển nói “ Cái con tiện nhân kia cư nhiên dám ở trước mặt ta kiêu ngạo. Năm đó muốn bưng trà cho ta còn không xứng, nay đắc thế liền dám đối với ta phồng mũi trừng mắt, thực cho rằng con gái của bà ta sẽ được vương tử chọn sao, còn không biết ngôi vị cuối cùng vào tay ai đâu!” Nói xong liền cầm tay Waby “Con gái a, con cũng không được thua kém nha, đợi lát nữa khi vũ hội bắt đầu, ngàn vạn lần đừng thua bởi cái con Nicole kia, nhất định phải làm cho vương tử mời con nhảy điệu đầu tiên !”

Waby có vẻ thực khó xử, “ Nhưng…nhưng Nicole lớn lên quả thực…phong tao a, mẹ xem ngực của cô ta lớn như vậy…”

“ Ngốc muốn chết, con không lấy mấy khỗi bọt biển đệm thêm vào cho ngực cao lên à?”

“ Nhưng mẹ…người ta cũng đã đẹm bốn khối bột biển rồi a, phình tắc ở trong quần áo thực là khó chịu…..”

Sriranda nghe xong dở khóc dở cười, thực không hổ là mẹ con, ai cũng không kém ai.

Mà thiếu niên giấu sau tấm mành kia không có lực khắc chế tốt như cô, khẽ cười ra tiếng.

Sắc mặt Roth phu nhân biến đổi, đứng lên quát “ Ai ? Ai ở bên trong ? Waby, đem đèn thắp lên.”

Ngọn đèn bừng sáng, ánh lên chỗ sô-pha cô ngồi, cô không còn chỗ trốn đi.

Roth phu nhân vừa thấy là cô liền gào lên như sấm “ Tốt, còn có loại người ti bỉ trốn ở chỗ này nghe lắng !”

Sriranda thở dài, “Nói chút đạo lí đi Roth phu nhân, là tôi đến trước ”

“Vậy vì sao mày không lên tiếng? Như vậy còn không phải là nghe lắng. Hừ, thật đúng là có mẹ như thế nào thì con gái cũng như thế đó, mẹ là kẻ bại hoại thì con gái cũng không phải kẻ tốt lành gì !” Lúc trước cùng Lidya đấu võ mồm thất bại, bây giờ sẽ đem tất cả phát tiết lên đứa con thứ hai của bà ta. Roth phu nhân chỉ vào Sriranda mắng liền không dứt.

“ Tao nói ày biết, đừng tưởng rằng có vài phần tư sắc là có thể lên làm vị hôn thê của vương tử, vương tử có thân phận gì, mà bọn mày lại có thân phận thế nào ? Mẹ của chúng mày gặp vận cứt chó, thông đồng với lão sắc quỷ Nicole, nhưng cũng đắc ý không được bao lâu đâu. Chờ khi lão sắc quỷ kia chầu trời thì tất cả di sản của ông ta không phải đều thuộc về đứa con thân sinh Cinderella sao? Người ta mới chân chính là danh môn tiểu thư, cùng bọn mày – những kẻ xuất thâ...


1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao 5,0/5, 1474 đánh giá
Facebook Google Plus Twitter
Bình luận
Cùng chuyên mục